Random URL Button
Posts

Huyền Hồ Mạc Chiến

11 min read


Đúc ki là thiên tài của gia tộc Yean Bye, gia tộc võ thuật số 1 vi en. Nhưng do một tai nạn mà cậu đã trở thành phế nhân. Từ một thiên kiêu đứng trên vạn người, giờ đây chỉ là một gã què ngồi xe lăn. Mất đi thiên phú Đúc ki bị gia tộc ruồng bỏ, những người từng liếm giày cho cậu giờ lại khinh thường và chế nhạo Đúc Ki không thương tiếc. Từ một thiếu niên được kỳ vọng sẽ đưa gia tộc Yean Bye lên một tầm cao mới, cậu trở thành nỗi thất vọng và gánh nặng của gia tộc. Cha cậu từ ứng cử viên gia chủ đời kế tiếp cũng bị ảnh hưởng theo mà giáng cấp xuống creep. Cậu thường bị 2 người anh họ là Xề Xệ và Di cây bắt nạt. Hai người này thường xuyên lợi dụng tình trạng bất lực của Đúc Ki để bắt nạt, chế giễu, và thậm chí dùng cậu như một cách để khẳng định quyền uy của họ trong gia tộc.

Một này nọ khi đang lăn bánh trong rừng cậu bị Xề Xệ và Di Cây bắt nạt và đẩy cậu xuống vách đá

Bị đẩy xuống vách đá, Đúc Ki tưởng như số phận mình đã hoàn toàn kết thúc. Cảm giác cơ thể rơi tự do, gió rít bên tai và cơn đau nhức nhối từ những cú va đập khi chạm vào vách đá khiến cậu nghĩ rằng đây chính là sự trừng phạt cuối cùng của cuộc đời. Nhưng định mệnh dường như không muốn bỏ rơi cậu.

Thay vì chạm đáy vực sâu và tan biến, Đúc Ki lại rơi xuống một khu vực kỳ lạ, một hang động ẩn mình giữa những rặng cây và đá. Hang động này phát sáng bởi những viên đá phát quang tự nhiên, tạo ra một khung cảnh huyền bí mà cậu chưa từng thấy. Trong cơn đau đớn, cậu nhìn thấy bộ xương khô đang ôm lấy một cuốn sách cũ kĩ. Lết tới và phủi đi bụi trên cuốn sách cậu phát hiện ra đây là một cuốn bí kíp võ công, nó tên là "Bại liệt quyết" dù cái tên không vẻ vang lắm, nhưng cậu cũng phát hiện công pháp này cứ như sinh ra để dành cho cậu vậy. Một công pháp không cần chân.

Mở trang đầu tiên cậu đọc được bước nhập môn của công pháp "Khai Mở Bại Liệt Tâm". Theo sách để nhập môn công pháp thì cậu phải ngộ ra được triết lí của việc liệt chân. Chấp nhận sự bại liệt, biến yếu điểm thành cơ hội để khai phá nội lực.

Đúc Ki ngồi lặng yên trong hang động, Cơn đau từ cơ thể yếu ớt vẫn không ngừng hành hạ, nhưng tâm trí cậu đã bắt đầu rơi vào trạng thái tĩnh lặng, nơi mà mọi suy nghĩ, cảm xúc đều dần tan biến. Cậu mở rộng lòng và đọc kỹ từng chữ trong cuốn bí kíp. Những lời dạy về "Bại Liệt Tâm" khiến cậu phải suy ngẫm thật sâu. Cảm giác tê liệt đôi chân không còn là nỗi đau đớn mà cậu từng khổ sở nữa, mà giờ đây, đó là một phần của cuộc hành trình, một thử thách để cậu vươn lên. Mỗi bước đi trên con đường này đều cần sự kiên nhẫn và quyết tâm vô cùng mạnh mẽ.

Sau vài tiếng thiền định lúc này trời đã tối. Cậu mơ hồ cảm thấy một luồng năng lượng yếu ớt trong cơ thể. Nhận thấy đã muộn cậu phải trở về để cha mẹ lo lắng. Mang cơ thể trầy xát cùng chiếc xe lăn về nhà. Do bị đuổi ra khỏi nội viện nên gia đình cậu phải chuyển ra gần bìa rừng. Từ xa cậu đã thấy ánh sáng từ căn nhà rách nát, một cột khói toả ra. Cảm giác tê tái vẫn còn vương lại trong từng thớ thịt. Cậu nhìn thấy ánh sáng yếu ớt từ trong căn bếp, nơi người mẹ của mình đang loay hoay chuẩn bị bữa tối. Đúc Ki biết rằng những ngày tháng sau tai nạn đã thay đổi hoàn toàn gia đình cậu. Gia tộc Yean Bye đã ruồng bỏ họ, khiến họ phải dời về sống gần bìa rừng, nơi điều kiện sống khó khăn và thiếu thốn. Nhưng trong mắt mẹ, không có gì quan trọng hơn việc chăm sóc con trai. Mẹ vẫn luôn an ủi và động viên Đúc Ki, dù cuộc sống đã trở nên tăm tối, bà vẫn chưa bao giờ từ bỏ hy vọng.

Đúc Ki dừng lại trước cửa nhà, nhìn vào trong với ánh mắt đượm buồn. Cơ thể anh đau đớn, chân tay tê liệt, và đôi mắt mệt mỏi như một tấm gương phản chiếu nỗi tuyệt vọng. Nhưng trong lòng cậu, sự thay đổi mà cuốn sách đã đem lại bắt đầu nhen nhóm. Đúc ki đã chấp nhận được sự yếu đuối của bản thân, không còn cảm thấy gánh nặng từ những cú sốc mà cuộc sống ban tặng. Mặc dù cơ thể cậu không còn giống trước, nhưng Đúc Ki nhận ra, cậu có thể tìm thấy sức mạnh từ sự bại liệt của mình.

Khi Đúc Ki ngồi lặng lẽ trong phòng, thở dài một hơi, một âm thanh quen thuộc vang lên từ ngoài cổng. Tiếng bước chân mạnh mẽ, vững vàng, kèm theo âm thanh của chiếc gùi săn đựng đầy thú vật vừa bị săn về. Đúc Ki nhìn về phía cửa, nhận ra đó là cha của mình. Dù bấy lâu nay cuộc sống khó khăn khiến cha phải làm việc vất vả, những chuyến săn không chỉ là công việc mưu sinh mà còn là cách ông duy trì lòng kiên nhẫn và quyết tâm, dẫu cho cuộc sống có gian nan.

Cha cậu bước vào căn nhà, đôi mắt mệt mỏi nhưng vẫn lộ rõ sự kiên cường. Trên vai ông là chiếc gùi đựng thú, và đôi tay to lớn với những vết chai sần, biểu hiện của một cuộc sống đầy vất vả. Ông nhìn thấy con trai ngồi bên bếp lửa, đôi mắt lấp lánh một sự thay đổi gì đó. Khi ánh mắt cha và con giao nhau, một khoảnh khắc im lặng lạ thường bao phủ không gian.

Đúc Ki ngồi bên bếp, trong lòng cảm nhận sự yên bình đang lấp đầy không gian nhỏ bé. Cảm giác ấy như một khoảnh khắc vĩnh hằng, khiến cậu không muốn rời khỏi. Mọi thứ dường như trở lại bình thường, cha và mẹ vẫn ở bên, lo lắng, yêu thương và chăm sóc nhau. Cậu nhìn thấy sự kiên cường của cha, sự dịu dàng và tận tụy của mẹ, và trong khoảnh khắc này, Đúc ki muốn lưu giữ tất cả trong lòng.

Nhưng điều mà Đúc Ki không biết, là đêm nay sẽ là đêm cuối cùng cậu được nhìn thấy cha mẹ mình.

Ánh sáng yếu ớt từ cái bếp nhỏ chiếu ra phía rừng. Một cái bóng đang tiến dần tới ngôi nhà nhỏ của họ. Tiếng động lạ vang lên từ ngoài cửa. Cảm giác kỳ lạ chợt len lỏi trong tâm trí Đúc Ki. Cậu chưa kịp định thần thì tiếng động lạ vang lên từ ngoài cửa, khiến tim cậu đập nhanh hơn. Một sự cảnh giác dâng lên trong cậu, nhưng ngay khi cậu chưa kịp nhìn rõ, cánh cửa cũ kỹ của ngôi nhà bật ra với một tiếng động lớn. 

Và ngay lập tức, một phi tiêu lao tới như một tia chớp, thẳng về phía Đúc Ki.

"Chết tiệt!" Cha Đúc Ki thét lên, mắt nhìn thấy nguy hiểm đến gần. Ông vội vàng lao tới, dùng tay mình chắn trước con trai. Tiếng xé gió vang lên, và phi tiêu cắm vào cánh tay của cha Đúc Ki, nhưng ông đã kịp đẩy Đúc Ki ra sau lưng mình để bảo vệ cậu.

Chỉ trong chớp mắt, một nhóm sát thủ từ trong bóng tối xuất hiện. Họ mặc trang phục đen, mặt che kín, như những bóng ma từ trong rừng rậm.

Cha Đúc Ki, dù bị thương, nhưng vẫn kiên cường đứng vững. Ông lấy hết sức lực còn lại và quát lớn: "Cương Thân Quyết"

-Khi thi triển "Cương Thân Quyết", cơ bắp của sử dụng trở nên cứng cáp cùng một luồng khí bao quanh giúp hộ thân khỏi các ám khí-

Tuy nhiên, công pháp này không phải là bất khả xâm phạm. Nó chỉ có thể hấp thụ một lượng tấn công nhất định trước khi người thi triển bị kiệt sức. Cha Đúc Ki biết rằng, mặc dù công pháp này giúp ông đứng vững, nhưng ông chỉ có thể duy trì nó trong một thời gian ngắn. Ông phải nhanh chóng giúp Đúc Ki trốn thoát trước khi không thể chống đỡ nữa.

Ông quay mặt lại và nói với Mẹ Đúc ki, dường như hai người đã có thoả thuận nào đó. Bà cúi xuống mở một ngăn bí mật dưới bếp một hộp gỗ. 

 "Đúc Ki, con phải đi ngay," mẹ Đúc Ki nói, giọng run rẩy nhưng đầy quyết tâm.

 "Đây là thứ sẽ giải đáp mọi thắc mắc của con." 

Trong khi đó, cha Đúc Ki đứng chắn giữa Đúc Ki và nhóm sát thủ. Mặc dù công pháp "Cương Thân Quyết" giúp ông chịu được những đòn tấn công ban đầu, cơ thể ông đã bắt đầu mệt mỏi. Những vết thương từ phi tiêu và sự tấn công liên tục của các sát thủ đã khiến ông dần kiệt sức. Ông cắn chặt môi, cố gắng giữ vững quyết tâm.

"Con phải đi, nhanh lên!" Cha Đúc Ki hét lên, nhưng giọng ông đã yếu dần. "Đừng quay lại, con phải sống!

Mẹ Đúc Ki vội vàng dẩy xe Đúc Ki ra ngoài, hướng về khu rừng tối tăm phía trước. Bà biết rằng nếu họ không rời đi ngay lập tức, cả gia đình sẽ bị tiêu diệt trong chớp mắt. Nhưng mỗi bước của Đúc Ki đều nặng trĩu, cơ thể cậu không thể thoát khỏi sự kiệt quệ và đau đớn.

Một tên sát thủ đã theo sát phía sau hai người. Hắn đuổi kịp nhảy tới chém một đòn xuống mẹ cậu.

Tuy đã dính một đòn chí mạng nhưng bà vẫn hét tới phía cậu

"Đi đi, Đúc Ki!" mẹ cậu vừa thúc giục, vừa lau nước mắt. "Đi và đừng bao giờ quay lại. Cha và mẹ sẽ luôn bảo vệ con từ xa. Con phải sống."

Đúc Ki không thể nói gì, chỉ biết lăn 2 cái bánh tiến về phía trước lòng đầy xót xa và nỗi sợ hãi không sao tả xiết. Cậu không biết liệu đây có phải là lần cuối cùng mình nhìn thấy cha mẹ, nhưng một điều cậu biết rõ, cậu không thể để sự hy sinh của họ trở thành vô nghĩa.

Từ xa, trong bóng tối, những tên sát thủ bắt đầu di chuyển. Tốc độ của một người tàn tật thì sao bằng một đám sát thủ được chứ. Cậu vẫn bị chúng tặng cho một kiếm sau lưng. Dưới điệu cười của đám súc sinh đó cậu vẫn cố gắng lao tới phía trước.

Dù cơ thể đã tê liệt và đau đớn, nhưng trong lúc tuyệt vọng, cậu chỉ còn một lựa chọn duy nhất. Đằng sau, những tên sát thủ vẫn rượt đuổi, và trước mặt là dòng sông chảy xiết, như một lối thoát cuối cùng, dù đầy nguy hiểm.

Cảm giác đau đớn từ vết thương sau lưng không còn quan trọng nữa. Cậu không còn đủ sức để làm gì khác, chỉ có thể tự đẩy mình vào dòng sông dữ dội, hy vọng rằng đây là lối thoát duy nhất, là cách duy trì sự sống mà không phải đối mặt với cái chết trong tay kẻ thù.

Chiếc xe lăn lướt đi, lăn bánh qua những tảng đá mấp mô, tiếng nước vỗ về khiến tim cậu đập mạnh hơn. Rồi, không kịp suy nghĩ thêm, Đúc Ki đẩy xe xuống bờ và tự mình lao vào dòng nước lạnh lẽo. Cảm giác lạnh buốt lập tức xâm chiếm toàn bộ cơ thể cậu. Dòng sông mạnh mẽ cuốn đi cơ thể yếu ớt của Đúc Ki, như một cơn lũ bất ngờ.

Cậu bị kéo vào dòng chảy mạnh mẽ, cơ thể không thể chống lại được. Lưỡi kiếm từ những tên sát thủ vẫn còn cảm giác trong cơ thể, nhưng giờ đây, mọi thứ đều mờ nhạt, như tan biến trong dòng nước cuốn trôi. Đúc Ki không thể nhìn rõ, chỉ nghe thấy tiếng nước xối xả, văng vẳng bên tai, như thể mọi sự sống đang trôi theo dòng sông.

Trong khoảnh khắc đó, một phần trong cậu cảm thấy sự an ủi kỳ lạ từ chính sự đầu hàng này. Không còn cảm giác sợ hãi hay đau đớn, cậu chỉ để mình trôi theo dòng nước. Dù không biết tương lai sẽ ra sao, nhưng một điều cậu nhận ra là, ít nhất, mình vẫn còn sống.

Dòng sông cuốn trôi Đúc Ki vào bóng tối, và tất cả những gì cậu có thể làm là hy vọng rằng, dù thế nào đi nữa, sự hy sinh của cha mẹ cậu sẽ không vô nghĩa.

You may like these posts

  • /gamerule      + Công dụng : Điều chỉnh các luật lệ của map      + Cú Pháp :/gamerule <rule: BoolGameRule> [value: Boolean]-> <rule: …
  • - Hasitem là 1 trong những điều kiện tagrget - có ở phiên bản minecraft 1.18.30 trở lên - được mojan quyết định thêm vào minecraft - hasitem có chức năng testfor item trong người c…
  • This update is now available on all supported platforms! A new update is available that addresses some issues that have occurred since t…
  • inputpermission là 1 lệnh được thêm vào lần đầu tiên tronng minecraft bedrock 1.19.80 (beta) và được thêm vào chính thức ở phiên bản 1.20.. - Công Dụng : đặt xem đầu vào của ngườ…
  • Nếu tui viết sách, cuốn sách đầu tiên tui viết sẽ là: "tư duy cãi lộn trên bàn phím".Nó sẽ gồm nhiều chương, viết về nhiều cái mà ta cần chú ý khi cãi lộn, tui chưa nghĩ ra vì tui …
  • duc sẽ là nam chínhkhánh3993 + zan sẽ làm phản diệnxe, fis làm bạn nam chính cùng các diễn viên kháckịch bản: đức là hs cấp 3 mắc phải câu chuyện tình trường đầy sống động của…

Post a Comment